BCHN 32-37 - Hành khúc ngày và đêm

Đây là chuyên đề Bài Ca Hà Nội những năm tháng Hà Nội thời đánh Mỹ, từ số 32 đến 37. Trong các clip, tôi có dùng 1 số hình ảnh sưu tầm từ nhiều nguồn trên mạng và từ nhiều báo ở Thư viện quốc gia mà trong quá trình làm sách, tôi đã chụp lại. Có thể nhiều người bây giờ sẽ thấy đấy là những chuyện xưa cũ, những bài hát cổ động lạc thời (bản thân tôi cũng hồ nghi điều đó) nhưng thực sự tôi chắc, những người sống ở thời ấy cũng đã có một đoạn đời đáng nhớ. Chúng tôi cố gắng chia sẻ cảm xúc với những người đã trong hoàn cảnh của các bài hát, cũng đầy cảm xúc như với những dòng nhạc khác về HN.

BCHN 32 - Khi thành phố lên đèn




BCHN 33 - Tiếng nói từ Hà Nội




BCHN 34 - Ta lên đường phơi phới tuổi 20




BCHN 35 - Cô gái Hồ Gươm đã thành chiến sĩ




BCHN số 36 - Hành khúc ngày và đêm



...Theo nhà báo Trần Công Tấn, trong cuốn Chân trần chí thép của cựu quân nhân Mỹ James G.Zumwalt [Đỗ Hùng dịch], khía cạnh kinh khiếp nhất của cuộc chiến đó chính là việc phải chứng kiến tác động của nó giáng lên đầu trẻ em. “Nó buộc trẻ em phải lớn thật nhanh”, ông đúc kết. “Nó khiến một đứa trẻ từ lúc còn rất nhỏ phải học bài học thực tiễn về sự sống và cái chết”. Người ta phải ở trong hoàn cảnh thiếu thốn vô cùng. Đã có những câu vè châm biếm cuộc sống ấy:
Một yêu anh có may ô
Hai yêu anh có cá khô ăn dần…
Dẫu khó khăn như thế, dẫu nhà cửa HN bé nhỏ, chật hẹp nhưng người ta vẫn yêu đăm đắm:
Ôi những hàng ôrô ta vẫn xén
Làm vui mắt mỗi người đi kháng chiến
Mỗi nét đơn sơ cũng đượm tình nhiều
Từ ánh nêông pha biếc buổi chiều
Đến hơi mưa trong khóm hoa màu tím
Gáy sách cũ xếp chồng như kỷ niệm
Lá thiếp mừng đám cưới mát trên tay

Đó là mấy câu thơ nổi tiếng trong bài thơ Trở lại trái tim mình của Bằng Việt viết năm 1967. Một âm hưởng gì đó của một thời lãng mạn xưa cũ vẫn còn phảng phất...

----------

BCHN số 37 - Hà Nội những đêm không ngủ



...Những năm đầu thập niên 1970, Hà Nội như lời Jane Fonda tả lại, rất sạch sẽ và không hề có rác bẩn. Đấy có lẽ là một điều chúng ta khó mà tưởng tượng nổi!

Tuy vậy HN lúc này là một thành phố khan hiếm thực phẩm và thiếu thốn trăm bề. Lưu Quang Vũ đã có những câu thơ buồn bã ám ảnh người đọc và ngân vang tâm thế của cả một thời đại:  
Tối đen thành phố đêm lưu lạc
Máy bay giặc rít ở trên đầu
Ba đứa da vàng ngồi uống rượu
Mặt buồn như sỏi dưới hang sâu
Chúng mình không có bom nguyên tử
Chỉ có thuốc lào hút với nhau.

Những khoảnh khắc hào hùng vực dậy, đan xen với những giây phút buồn bã ấy. Tốc độ của cuộc chiến tranh đẩy người ta lao theo những gấp gáp, những đòi hỏi trước mắt của thời cuộc...

------------

Chương trình nằm trong khuôn khổ "Hà Nội buổi sáng" do công ty Radio Việt sản xuất, phát lúc 8h trên sóng 90Mhz, Đài PTTH Hà Nội, các sáng 3, 5, 7 hàng tuần.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm