"Bắt tao nếu có thể"

Bọn Hollywood đúng là chuyên gieo rắc mơ tưởng hão huyền. Xem phim Mỹ, dễ đến 2/3 là có cảnh lên xuống máy bay, ra phi trường, thậm chí tán tỉnh nhau trên khoang hành khách. Các phim thường khắc họa các tiếp viên đều là con người trách nhiệm, có thói tật này nọ, có cô vừa bị bồ ở nhà đá, có bà đi chuyến này là sẽ nghỉ hưu (phim Rắn độc trên không), tóm lại là toàn ca ngợi không thôi. Các phi công thì tài ba, mẫn tuệ. Đến cả loạt phim bi đát về vụ 11 tháng 9 thì cũng làm người xem phấn chấn vì ở đời vẫn có người tốt ngay khi sắp phải chết, ở đây đi đầu là phi công và tiếp viên. Còn phim Bắt tao nếu có thể (Catch me if you can) thì thật là giấc mơ hồng, cái thằng lừa đảo kia cũng làm phi công, cảnh điển hình là nó dẫn đầu cả đoàn em tiếp viên mũ ca lô đồng màu váy vest, tóc vàng óng, miệng cười như hoa đi tưng bừng cả sân ga. Tưởng như tiếp viên nào ở đời cũng xinh đẹp cũng dễ thương đáng yêu không tưởng. Phi công nào cũng đẹp như Leonardo di Caprio với lại Tom Cruise.

Đấy là phim gần đây. Còn phim đen trắng hay màu xâu xấu thời 70-80 thì tiếp viên chiều khách thôi rồi, phim nào máy bay cũng là điểm hẹn lý tưởng cho tiếp viên gặp gỡ một khách đẹp trai hào hoa hoặc ngược lại, du khách mê man với những tiếp viên lả lơi, sẵn lòng buông lời mây gió. Nói chung là vô cùng đầy tình thân ái, cứ như thể lên máy bay là vào resort, là toàn quý ông quý bà lây đi en gien tơ le mèn.

Thì giờ chúng ta đang sống ở thời khác chứ sao. Ở một nước khác chứ sao. Đúng là bây giờ đi máy bay đã bình dân hóa, đã không còn là đặc quyền chỉ riêng thiểu số rất giàu có ngày xưa đi lại nhơn nhơn. Máy bay, hàng không... một thời là cầu nối duy nhất của người VN với bên ngoài, cả về mặt vật chất lẫn tâm lý. Những thứ ấy là cái gì đó rất "Tây", rất có tính "quốc tế" ở cái nước khổ sở chen chúc nhau trên mọi phương tiện. Lại nói về phương tiện, hình như người Việt chen chúc trên mọi thứ trong cuộc đời này hay sao ấy. Đi lễ chùa, chen chúc. Đi xem hát, chen chúc. Đi xem trình diễn sách, cũng chen chúc. Đi ăn cưới, chen chúc nốt. Để vào vái những di vật xấu xí đến mê muội. Để vào nghe những thứ nhạc nhép buồn như trấu cắn. Để lấy vài cuốn sách vì không phải mua. Để ăn một bữa cỗ nguội ngắt trong khi thích cánh với ông bà ngồi mâm bên cạnh.

Thế thì cái máy bay với chỗ ngồi được ghi rõ đến cả tên người trên cái vé, được thiết lập chế độ an ninh tối đa, nó cứ như là nâng tầm con người ta lên một mức cao hơn cuộc đời, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Bây giờ hàng không dĩ nhiên có kém thân thiện hơn xưa, vì khủng bố, vì giá cả, vì ngành hàng không chẳng còn là nơi hấp dẫn những mỹ nhân hoa hậu đâm đầu vào. Bây giờ ra sân bay ở đâu cũng vậy, VN không là ngoại lệ, hành khách bị soi xét như những tên khủng bố dự khuyết, nào cởi thắt lưng, nào bỏ áo, nào trật giầy, nào soi, nào sờ... Mặt nhân viên thì căng thẳng (vừa mới đánh bom ở Madrid hay CDG chứ sao). Check in dài cả hai trăm mét, check an ninh còn dài hơn thế.

Thoát được cửa ải mặt đất, thì máy bay và dàn trai thanh gái lịch trên máy bay là thứ người ta mong thấy nụ cười, thấy khéo léo, thấy ân cần. Thế không vậy thì khách cũng nhắm mắt cầu cho 2 tiếng nữa vào đến Tân Sơn Nhất cho nhanh. Chứ biết làm sao bây giờ, người thì cũng lắm kẻ khùng cơ, hết khôn dồn đến dại, lên cơn khó ở hay là cái mồm bị bà cô ông mãnh nào nhảy vào phán có bom linh tinh. Trên trời chả biết có ma quái nào lởn vởn không nữa. Hay là ma quỷ trong lòng ta.

Gần đây mama mình được đi máy bay lần đầu tiên. Cụ khen đi nhanh thật, nhanh hơn đi ô tô từ HN lên Tuyên Quang! Lại chả say gì, thật là thích. Nói chung cái ước mơ giản dị của đời cũng chỉ đến vậy, đi xa về gần bằng những phương tiện tân tiến, trải nghiệm một cái gì như là thú vui - cái này những người đi lại nhiều bằng máy bay chắc đã không thể còn thời nay.

Thật sự đi máy bay giờ đây là hành trình mệt mỏi, phải tuân thủ nhiều yêu cầu, mỗi lần lặp lại mà vẫn cứ phải kiểm tra từ đầu. Hình như con người chúng ta đẻ ra nhiều thứ rất hay, nhưng rồi dần tự hủy bằng những sự lụn bại không cưỡng được của hình thái vật chất.

Nhận xét

Nhan Tran đã nói…
Mình thì khoái đi Thai airways vì có mấy em tiếp viên dễ thương, ăn mặc đẹp, tiếp đãi ân cần. Đi mấy hãng của Mĩ thì tiếp viên toàn mấy bà già, dòm chán chit được :D.
Càfê sữa đã nói…
báo cáo là em không có bắt gì anh nhưng mà em có chụp được anh một phát hồi năm trước nghìn năm, anh muốn không em gởi hình ạ :D
Unknown đã nói…
@Nhan Tran: Nói chung mình đi chuyến nào cũng ổn, trừ có một vài chuyến của JetStar, tiếp viên xấu mà choang choác như bom sắp nổ :-) Ấn tượng đi hàng không Ba Lan, tiếp viên Tây nói tiếng Việt rất vui ^^

@Cafe sữa: ảnh trông thế nào, đẹp không :-) Liên hệ qua FB nhé, cảm ơn nhiều!
Càfê sữa đã nói…
không đẹp thì có bị thủ tiêu bịt đầu mối không ạ :P

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm