Kỳ nghỉ

Xem 1 cái phim của Mỹ có Halle Berry đóng trên Star hôm qua. Cô này vốn là gái điếm nghiện ma túy, bỏ một đứa con mới sinh ngoài thùng rác, đứa nhỏ được 1 gia đình da trắng trung lưu nhận nuôi. Khi cô này ở trại cai ra, biết là con mình còn sống liền tìm cách đòi về. Luật sư (Samuel L. Jackson) bảo: Mày có chắc là mày không nghiện nữa không? Mày lấy tư cách gì đảm bảo rằng mày đòi được con? Cô này đầu tiên cũng nóng mặt, nhưng ngay sau đấy bình thản chấp nhận mình ở thế yếu và lắng nghe thêm.

Mình nghĩ, nếu là người Việt hay chính mình đi, sẽ nóng mặt, tức tối vì như bị sỉ nhục. Quyền lợi máu mủ chính đáng cơ mà? Nhưng ở một XH kia, người ta đã quen với việc bị phản biện, bị vặn vẹo bằng lý lẽ, thì bị nói như tát vào mặt là điều phải chấp nhận. Có vẻ như họ có cả kỹ năng để bị phán xử và tự phán xử nữa. Công nhận mình mà để cái tức giận dồn lên thì hết khôn dồn đến dại. Ai chê mình chẳng hạn, thì tức thật, nhưng mà đấy là chuyện rất bình thường và phải chấp nhận.

Có người thì khen, nhưng không rõ khen theo hướng nào? À mà còn có khen theo hướng mình muốn không. Ầy dà, mình luôn có xu hướng chỉnh nắn theo hướng vừa tai.

Máy tính hôm nay mang đi làm sạch bộ tản nhiệt, nhưng vẫn cứ đòm phát tắt ngóm chốc chốc. Thì mình cũng phải nén tức để chờ nó nguội mà khởi động lại. Hãy đối xử với mọi sự như với một cái laptop hay chết giữa chừng.

Nhận xét

VMC đã nói…
Chỗ yếu nhất của người Việt chính là sợ bị người khác chê.
Nguyễn Trương Quý đã nói…
anh Cường ơi, chả nhẽ dân mình lại tự ái cao vậy? Nếu tự ái cao thì sao lại không xấu hổ khi làm việc nhố nhăng nhỉ ^^
Lê Nam đã nói…
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Titi đã nói…
Comt thêm ý anh Cường: Yếu kém nhiều mặt dẫn đến không tự tin, dẫn đến sợ phát hiện điểm yếu, dẫn đến sợ bị chê, bị kém người khác. Trong khi ai cũng có lúc sai , nhận sai để tiến bộ . Người có giá trị nhât định thì không bao giờ vì 1 vài sai sót mà trở thành vô giá trị. Việc gì phải xoắn :-P

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm