Đôi chân còn vững

.
Nghe bài You'll see của Susan Boyle cover lại từ bản Madonna hát hồi năm 1995 gì đó, nhớ lại cảm giác nghe bài này Thu Phương hát cả lời Anh lẫn Việt năm 1997 trong cái băng Unbreak my heart. Một cái giọng ảo não, uể oải, rất là đời. Có câu tiếng Việt đặt vào cũng đắt ra trò: Rồi mai tim em héo mòn, đôi chân còn vững. Sau có bài Mắt buồn cũng nổi:

Người yêu ơi anh đâu có biết
Ngày chia ly mưa giăng mắc trên đường về

Hồi đầu không thích Thu Phương lắm, có lẽ vì nhớ lúc chị này hát trên TV trông mặt cứ thượt ra, có cái nốt ruồi có vẻ điêu, lại toàn hát những bài nhạt nhẽo, hàng chợ cúng cụ sao ấy. Sau đến hồi Làn Sóng Xanh version 2 (nghĩa là sau version 1 với bộ ba Lam - Linh - Nhung) thì Thu Phương mới được kỳ vọng thay thế. Thậm chí cái Duyên dáng Việt Nam 6 hay 7 gì đấy, các nhà tổ chức cũng muốn đẩy TP lên thành cái đinh thay cho Mỹ Linh vốn làm mưa làm gió hồi DDVN 5 với Trên đỉnh Phù Vân. Nhưng làm sao bốc được với cái bài Về đây nghe em. Mãi sau này, TP hát ở Thúy Nga, thì mới gây được cú bốc chất ngất với hai bài Cho tôi lại từ đầuQuê hương tuổi thơ tôi ghép chung thành một tiết mục, với đoạn lên tông ở cuối rất là ngẫu hứng, khác hẳn với lối hát vo tròn cứng đơ kiểu hải ngoại.

Hồi TP sang hải ngoại rồi, thấy um sùm ly dị với lại vừa cầm sắt lại cầm cờ, rồi thấy đĩa chợ Giời có TP hát nhạc Duy Mạnh, cũng như những thứ hầm bà làng, nghĩ chán quá. Cũng chẳng nghe mấy nên không quan tâm nữa.

Cho đến hôm nọ, ở một chỗ thấy mở đĩa, nghe cái giọng quen thuộc mà buồn não nuột trong điệu Rumba, ngoảnh ra xem màn hình thấy TP hát bài gì đó giữa 1 dàn vũ công trên sân khấu chắc hải ngoại. Giờ vẫn không biết là bài gì, đoán là nhạc La-tinh kiểu của Shakira.

Lại có một đĩa những bài của Trịnh Công Sơn, chắc thu từ thời 2001, các sao Việt hát cả lời tiếng Anh. Đĩa này chất lượng hát cũng được, ngoài Hồng Nhung hát Hạ trắng, Cẩm Vân hát Một cõi đi về, Trần Thu Hà hát Tình nhớ, thì TP hát Biển nhớ. Đại để là cũng ghi được một cảm giác. Thấy nhộn nhộn vì lời tiếng Anh cũng rất là mượt nhé:
You're leaving me
I'm sitting here alone...
Tomorrow you'll leave
You take away my life
Đại khái thế. Nhớ hồi năm 2001 gì đấy, lúc LSX hay là nhạc trẻ kiểu dốc Hào Nam bắt đầu ũ rủ, TP cũng không còn ra được hit nào. Bây giờ ca sĩ đi hát ở Mỹ tá lả, đổi gió cũng nâng được một cơ số ca sĩ thành diva, nên TP ăn khách ở bên đấy chẳng lạ, vì một cái giọng hiếm như thế.

Nhưng xem lại cả sự nghiệp, TP không có một đĩa nào có tính tìm tòi cả. Nếu Thanh Lam có Cho em một ngày, Mây trắng bay về, Mỹ Linh có Tóc ngắn, Trần Thu Hà có Nhật Thực với Đối Thoại, Hồng Nhung thì cũng có mấy đĩa này khác, còn TP thì không. Có những bài hit nhưng cảm giác là cứ như ngọc thô, hoặc là cảm giác có máu lửa hơn thì sẽ khác. Nghe TP, thấy hơi nhơ nhớ những cái giọng của một thời những năm đầu 1990 ở HN, các ca sĩ làng nhàng như Hồng Thanh, Tuyết Tuyết, Minh Thúy... cũng như TP thực ra hát có bài cả, nhưng thiếu đầu tư vì cũng chẳng có người phối âm với làm bài có sáng tạo. Lúc đó toàn thấy đệm organ (thế là đỉnh lắm!), nghe lợt phợt đến ốm. TP may mắn hơn là cái giọng bản năng hơn, lại chịu khó lăn lộn. Tiếc hay thực ra cũng chẳng thể tiếc, nhưng cách thành ngôi sao của một thời đi từ những cảm quan khá đơn giản. Nhạc trẻ HN thời trước có cảm giác mang tinh thần tập thể hơn thì phải - nhìn nhau mà hát.

Nhớ hồi TP mới đẻ đứa thứ hai, lên TV hát bài gì đó ở... rạp xiếc trong chương trình Bạn yêu nhạc thì phải. Hôm ấy cả lũ ngồi ăn sinh nhật, thằng bạn mình cười hì một cái rất thông cảm: TP trông thế chắc phải tập (thể dục) ác lắm! Vài tháng sau thì thấy báo viết "TP ở lại Mỹ".
.
Get this widget | Track details | eSnips Social DNA


You'll see - Thu Phương
.

Nhận xét

CapriR đã nói…
Không hiểu sao TP ở băng điã hay các show ca nhạc lớn nghe chán ốm chứ mấy cái show in ít khán giả, diễn trong những khán phòng be bé thì tuyệt. Hình như phòng thu điã hay lip sync trong show giết mất cái lửa, cái mộc cuả TP. Ý mình là thế.
lvu đã nói…
Tui bắt đầu rơi vào trạng thái mất gốc, càng ngày càng mù tịt về âm nhạc VN. Mà túm lại, đi làm về cũng không có thời gian mà nghe nhạc. TV có đủ thứ cám dỗ mình mất rồi.

Thu Phương đúng là thiếu sự hỗ trợ, đầu tư chứ giọng chị ấy cũng hay.
Nguyễn Trương Quý đã nói…
@Capri: TP hát không đều, chắc vì là ca sĩ vũ trường lâu quá, với lại lúc còn trẻ thì không có điều kiện mài sắc lên.
@LV: Nghe ngóng gì đâu, bây giờ nghe gì là hồi tưởng hết, tuồi này hết khả năng nhiễm một cách tự nhiên rồi. Cái câu sau có thể nhận xét cho rất nhiều người ở VN. :-)
Unknown đã nói…
Bác viết hay quá. Cảm ơn bác.
TP lâu lâu có một chút ngẫu hứng rất tới, mà chỉ lâu lâu thôi.
Goldmund đã nói…
Tôi nghĩ để được công nhận thành diva không cần chỉ giọng mà cần cả đầu. Nói như bạn Q là phải có sự tìm tòi. Giọng TP cũng được, hát đúng bài nghe cũng phê, nhưng mãi mà không vượt lên được vì cứ ăn vào giọng - mà giọng thì chỉ đến thế.
Nguyễn Trương Quý đã nói…
Các ca sĩ ngày xưa đỡ nhỉ, một thể loại nhạc có tuổi thọ cả một đời người, hát bền bỉ cũng thành tài danh. Giờ album sau không có gì mới đã có thể bị xem như tụt hạng.
Không biết người nghe như mình có bị coi là tụt hạng không nhỉ?

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm