Trình diễn thơ 2008

.
Nhân dịp xong ngày thơ 2010, tôi đăng lại các poster của mấy năm trước, những cái tôi còn tìm được. Sau đây là poster của năm 2008, chủ đề Trình diễn thơ. Nội dung trên cơ sở quá trình hình thành và phát triển của hình thức trình diễn thơ, chủ yếu sôi động vào 2, 3 trở lại đến thời điểm đó. Sau Sân thơ Trẻ năm đó, gần như việc trình diễn thơ không còn sôi động thành phong trào như trước.

Poster có 2 dãy, đặt song song hai bên sân Thái Học. Dãy 1 là bắt đầu từ sự hình thành và các chương trình ban đầu, từ phải sang trái (vì ở ngoài sân là xem từ ngoài vào).



Dãy 2 là "Một dòng chảy đương đại", xem từ trái sang phải, với các thông tin song song với dãy 1. Thực chất xem từ dãy nào trước cũng được. Text chủ yếu là từ bài viết của Hoàng Hưng, Trịnh Lữ, Nguyễn Quang Thiều, thông tin của Như Huy, một số bài báo... Ảnh của Nguyễn Hữu Bảo, Nguyễn Đình Toán, Nguyễn Việt Thanh, Nguyễn Huy Tiến, Hoàng Hưng.




Còn đây là từng tấm trong 2 dãy, tựa đề rút từ tên các buổi trình diễn đã có từ trước.

Phan Huyền Thư, Dạ Thảo Phương và Jean-Michel Maulpoix. Rất thích tấm này, dáng ngồi của hai nhà thơ nữ rất đàn bà, rất arty.


Một số thành viên nhóm Ngựa trời: Thanh Xuân, Nguyệt Phạm và Phương Lan.


Nguyễn Thúy Hằng (cùng Linh Dung và Thanh Lâm?). Ba bạn này đã khiến mốt đầu trọc tuy không mới mà thành hot suốt một năm trước đó. Trong buổi thơ năm trước nữa (2007), Linh Dung và Thanh Lâm cùng Ngọc Đại biểu diễn bài Đũa tre, làm các báo cũng phát sốt lên. Dưới đây là quan sát của Trịnh Lữ:

“… Rồi Nguyễn Thuý Hằng xuất hiện, đi như cái bóng ngang qua sân khấu từ phải sang trái, cố tình cho người xem thấy cái hình nhìn nghiêng toàn thân đàn bà của mình, những nét lượn phía trước, những đường cong phía sau, dù chỉ nhẹ nhàng thôi, mà đầu thì cạo trọc như chú tiểu trong chùa.


Một lúc nữa thì có hai người đàn bà đồng dạng phối cảnh như vậy theo nhau đi ngang hệt như tác giả đã đi, như hai phiên bản một nhỏ một to hơn của Nguyễn Thuý Hằng, cũng trọc đầu, áo quần bó chẽn thân mình như trong kịch câm, chỉ khác là tác giả thì áo quần in hoa, còn hai cái bóng kia thì tối sẫm cả. Họ cứ đi ra đi vào một hai lần như vậy rồi thì lần lượt từng người dừng lại ở giữa sân khấu, lột một chiếc nịt tất của mình ra vắt lên lưng cái ghế vàng, rồi đi chân tất cộc lệch thế ra khỏi sân khấu. Khi cả ba cái bóng đã xong việc lột tất thì họ biến cả đi, và trên phông sân khấu xuất hiện một khuôn hình video màu cỡ nhỏ, chiếu cảnh Nguyễn Thuý Hằng cầm kéo tự xén nốt cái đầu đã cắt trọc nhưng còn lởm chởm của mình. Cận cảnh gương mặt nhìn nghiêng, tua tủa những vạt tóc ngắn đầy những vết kéo. Như vậy một lúc lâu. Không nghe thấy một lời nào. Rồi thì chấm dứt…”




Còn năm 2008, màn của Dương Tường (có phụ trợ của Phan Huyền Thư và Dạ Thảo Phương) với bài Phải tội đàn bà, quấn giấy toilet có đề thơ trên đó quanh người làm mọi người phát cuồng.



Ly Hoàng Ly và một nhà thơ Latinh. Bến Lạ, thực tế là tên một bài thơ của Đặng Đình Hưng được dùng làm tên buổi trình diễn thơ được xem như đầu tiên ở VN do Như Huy tổ chức ở SG 30.5.2001. Tấm ngoài cùng là ảnh Nguyệt Phạm, dùng như tấm bìa.



Một trong những chất liệu được sử dụng để trình diễn là ca trù. Bên cạnh đó, 2 cơ quan là Hội đồng Anh và L'Espace cũng nhộn nhịp tổ chức các buổi trình diễn. Trên là hình Nguyễn Vĩnh Tiến, Trương Quế Chi, Vi Thùy Linh.


Mình thích tiết mục của Hoàng Hưng, đọc thơ trên nền nhạc của cello và flute.


Cũng mấy năm trước, có một đợt rộ lên lôi nhau ra vẽ mặt. Trên là Phương Lan và lời viết của phu quân - Trịnh Cung.


Trịnh Lữ có một bài viết hay về trình diễn thơ, ghi lại những quan sát về buổi trình diễn của Nguyễn Thúy Hằng (ở trên) và Nguyễn Vĩnh Tiến.


“… Nhà thơ Nguyễn Vĩnh Tiến ngả hẳn vào lưng chiếc ghế, khoanh tay, ngoẹo đầu, nhắm mắt. Bên phải anh, một nhạc công bắt đầu kéo cây vĩ cầm. Bên trái anh, một nhạc công khác gẩy một cây đàn tứ. Đèn chiếu hồng hồng.

Nhà thơ bỗng như vừa tỉnh giấc, giơ ngón tay trỏ lên xem bên này bên kia như người liếm tay dò chiều gió, rồi bắt đầu lên tiếng. Anh không đọc, không ngâm, mà hát bài thơ của mình, với nhiều điệu bộ như muốn minh hoạ và tạo nhấn. Anh ngồi. Anh đứng. Quay bên này bên kia. Giơ hai tay lên trời nhiều lần. Giậm chân nhiều lần.

Những câu hát nhặt khoan, lúc như tự vấn, lúc như quát tháo, hình như là với chính mình, mà cũng có lúc như là với người nghe. Hai cây đàn, một tây một ta, hoà đệm theo giọng hát đầy kịch tính, tạo nên một ấn tượng âm thanh và thị giác phảng phất vẻ chiếu chèo nông thôn đồng bằng Bắc Bộ. Nhà thơ hát về một con ma ngủ, nghe thấy những câu nó cứ bắt tôi phải nằm yên, phải thế này thế nọ, rồi trong tai thì phải có tay mà tay thì phải có mắt thế nào đó, tôi không thể nhớ lại chính xác được…”

Trịnh Lữ



Ly Hoàng Ly trong một buổi trình diễn ở Pháp. Những tấm hình xếp như tổ ong màu xám là sửa từ chính tấm hình màu.
.
Còn đây là bản nháp của tôi:





Dưới đây là một số hình chụp lúc chuẩn bị và thi công:














Nhà thơ Dương Tường đến ráp chương trình.



Ma Ngủ (tên bài thơ trình diễn) - Nguyễn Vĩnh Tiến.
.

Nhận xét

sonata đã nói…
hì, sao giọng bác Trịnh Lữ cứ hề hề thế nào ấy nhỉ, mặc dầu là hay hay là ;)
Unknown đã nói…
Hồi rộ lên, tâm lý chung là cũng còn nghi ngờ món trình diễn thơ lắm. Giờ thì ủng hộ nhưng lại nguội mất rồi. Em thấy bác TL viết được ra thành text thế là giỏi. Nhưng xem thì vui chị ạ.
Hoài Thu đã nói…
bác Dương tường quần Jeans nhìn xì-tin quá chừng.

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm