Thơm vs. Sạch
.
Nhân bên blog Huy Bom (tức Huy Minh, nhà báo báo TTVH), có bài về Phở Thìn Lò Đúc, có mấy comment như sau, mình cũng tham gia vào chủ đề có thể mở rộng này:
.
Nhân bên blog Huy Bom (tức Huy Minh, nhà báo báo TTVH), có bài về Phở Thìn Lò Đúc, có mấy comment như sau, mình cũng tham gia vào chủ đề có thể mở rộng này:
.
Ngày xưa, mình ăn phở Thìn Lò Đúc, cái ấn tượng chỉ là : thịt rất nhiều (so với các hàng khác) và được xào lăn lên lên (hàng khác chỉ tái hay chín). Ăn có vài lần. Ngon lành gì đâu. Cũng chẳng quan tâm nó sống chết ra sao. Nhưng hương vị để lại làm sao có thể so với những Thìn Bờ Hồ hay Tư Lùn…
Vậy mà giờ thành bài báo hay quá. Nhờ văn chữ mà thành ra có huyền thoại. Ngẫm giống người thật buồn cười.
Ngày xưa đọc ông Đoàn Giỏi, các tập Quê hương miền Nam. Khi vào miền Nam mới hiểu cái tài “nhà văn nói láo”. Giờ lại gặp ông Huy Minh với Phở Thìn Lò đúc.
Cứ có xèng, cứ thành đạt rồi khắc có huyền thoại. Được làm Vua, thua làm giặc. Chân lý đấy. Hố hố.
Cảm thán tý thôi nhỉ, anh bạn nhà báo!
Ui gioi, duoc so voi Doan Gioi o:-)
book một chuyến đi HN ăn thử phở xem thế nào mà ca ghê thế không biết
SG chả có hàng phở nào ngon hơn HN, vì các quán ở SG không có khuyến mãi món ngón tay cái nhúng của con bé bưng bê!Hehee
[...] Phở Thìn Lò Đúc (blog Huy Bom). Có hình minh họa chắc ngon hơn. Phân tích rõ cái khác căn bản của [...]
Mình thấy phở Thìn Lò Đúc ngon đấy chứ. Huy Bom viết như thế là chính xác rồi, chứ không có gì bơm vá cả. Thơm và luôn đầy đặn tử tế, chất lượng gần như không mấy thay đổi suốt lâu nay. Có điều cửa hàng chưa sạch.
Nói chung là ngon hạng top 10 chứ không phải là nhất!
Ăn ngon hay không là tùy khẩu vị từng người. Cũng như thưởng thức văn thơ nhạc họa mỗi người có 1 gu riêng. Đến mỗi bác ngân hàng cho vay cũng có “khẩu vị rủi ro” của riêng mình… nên có người chê phở Thìn Lò Đúc trong khi nói chung số đông vẫn coi hàng phở này nằm trong Top 10 hàng phở ở Hà Nội cũng không có gì lạ.
Em không khoái phở Thìn Lò Đúc lắm vì nó chỉ mạnh về tái lăn mà món này em chỉ có thể ăn tối đa 1 tháng/lần.
Nhận xét cửa hàng chưa sạch là đúng. Và tất cả các hàng phở có tên tuổi của Hà Nội đều chưa sạch. 1 bác nhà văn, hình như Nguyễn Việt Hà ngày xưa nói đại ý quán phở phải hơi nhếch nhác, người nấu phở phải hơi râu ria mới ra chất phở. Nói thế không phải là “bơm vá” thì cũng là tán tụng kiểu văn nghệ sĩ nghĩa là rất nhố nhăng. Chẳng có lý do gì để cổ vũ cho sự chưa sạch ấy cả. Có điều các bác phở ngon cậy phở mình ngon nên không thèm lưu tâm đến thứ mà phở 24 với phở Vuông tương đối lưu tâm, đến thứ mà người tiêu dùng càng ngày càng lưu tâm.
Đúng thật, những món cứ đòi hỏi có mùi thơm ở HN là đi kèm nhờn mỡ nhờn dầu và lem nhem. Ngoài phở như cavenui nói thì bún chả và bún riêu cua (hay là tất tật các món cần thơm phức ở HN) luôn ở trong các quán chả khác gì xưởng sửa chữa ôtô xe máy.
Cái vấn đề của phở 24 hay phở Vuông là đi đến tận cửa, dí sát mũi vào cửa hàng vẫn chẳng thấy có một cái mùi gì báo hiệu là phở. Mà khi ăn thì khứu giác quyết định cảm giác ngon lành của món.
Thật ra có thể sạch được phần nào là xóa sổ giấy ăn loại găm một chồng vào hộp đựng đũa hay cắm que nhọn làm từ nan hoa xe đạp đi, thay bằng giấy ướt dùng 1 lần rồi bỏ. Khi long trọng công đoạn bài trí ban đầu thì chắc người ta cũng biết tiếc 2000 đồng mà không vứt toẹt như giấy chùi xuống đất. Khi tốn 25000đ mà thêm độ 2-3000 tiền “sạch” thì chắc không đến nỗi hà tiện mà bỏ quán đi.
Huy Bom viết bài về chuyện vì sao người HN lại cứ mãi dùng giấy ăn tái chế như giấy chùi đi.