Khách xấu thăm nhà mới
Tiết mục rất phổ biến nữa khi đi chúc Tết là được thưởng thức tân gia, nhà mới hay tệ xá, tùy cách gọi của chủ nhân hoặc nghĩa đen chất lượng thẩm mỹ của nó.
Cũng như mùa tranh giải Oscar của điện ảnh Hollywood, người Việt đua nhau xây hoặc sửa nhà cuối năm để Tết đến được "về" nhà mới. Nếu các minh tinh bắt chước Tây Thi cố gắng chau mày trên màn bạc để giật tượng vàng vào tháng Ba hàng năm, thì gia chủ Việt Nam cũng cố gắng đau bụng bốn năm tháng trời cuối năm - là mùa khô ráo hơn - cùng xi măng cát sỏi mà tranh giải nhà mới Tết âm lịch, cũng khoảng tháng Hai tháng Ba dương lịch. Lúc ấy ngồi trên sofa nhung Đài Loan xem Cate Blanchett tóc vàng nức nở khóc trên sân khấu lễ trao giải có phải là phú quý bậc nhất không.
Đủ muôn kiểu chạy đua hoàn tất nhà trước Tết, vất vả ngang cưới chạy tang. "Năm nay may nhà cháu cũng kịp xong phần thô cho ông ăn Tết ông Công ông Táo rồi đi cho thanh thản". Khách lạnh người ngồi cắn hạt dưa gật gù ngắm ảnh bậc lão thành vừa nằm xuống ngự trên bàn thờ lấm tấm vết sơn giữa ngôi nhà mới ráo hơi ẩm.
Làm nhà cuối năm, gia chủ nào cũng cắn răng chịu việc bị thợ đòi thêm tiền hay nghỉ vài hôm chạy công trình khác, hàng vật liệu đầu phố môi thâm ngang nhiên nâng giá gấp rưỡi, và hàng xóm chửi điếc tai việc làm nhà đéo gì mà đổ cát lấp tịt mẹ cả cống tổ dân phố, đề nghị ông tổ trưởng phải có biện pháp xử lý. Nặng hơn nữa là nhà mày mà lấn sang nhà ông năm phân ông chém sã cánh.
Vì vậy việc có được cái nhà hoàn hảo ngày Tết là một kỳ tích. Một sự phục sinh. Một khúc khải huyền. Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về. Mùa bình thường mùa vui nay đã về. Khách đến chúc Tết đúng nhà mới thì nên đặt mình trong bối cảnh đó mà cư xử cho phải lẽ.
Đầu tiên là phải cảm thán, úi chà làm thế này phải tỉ bạc ấy nhỉ. Gia chủ rót ly rượu mạnh, vâng nhà cháu dự toán 800 triệu mà chỉ lên có 1 tỷ, bác xem có sát không.
Rồi nên nghẹo cổ ngắm cả nhà. Cái cổng kiểu resort có con sơn chồng rường, lợp ngói vảy cá, cánh sắt màu xanh vỏ dưa hấu có hàng đinh tán sơn nhũ vàng, hai tay nắm mặt sư tử giống Tử Cấm Thành. Sân lát gạch đỏ Từ Sơn, tường rào đắp non bộ ốp đá xẻ cảnh vịnh Hạ Long, đầu nguồn thằng bé Bỉ đứng tè, cuối dòng thiếu nữ Pháp uể oải cầm bình tắm. Hàng trúc quân tử đón lối vào. Cửa này em dùng gỗ căm xe đấy. Để ở lộ thiên thế này không sợ mưa tạt vào phong hóa mất à? Ôi giời ơi, bác nói em mới nhớ. Bác xem đây. Chủ nhân cầm cái điều khiển. Ầy... cái mái từ từ đua ra che, bác thấy hay chưa! Khách hết đường chê.
Khách nhẩm tính số loại vật liệu ốp lát và nội thất dùng trong ngôi nhà:
- Granite đen kim sa cho bậc thềm.
- Cửa ra vào lớp trong kính cường lực phân hai, tay nắm thủy tinh cao cấp mạ vàng (à, bác thấy nó dùng sơn pha kim loại mà màu giống vàng ta chưa).
- Gạch men bóng giả đá tấm lớn 1mx1m màu phô mai Cordon Bleu.
- Cửa sổ trong kính ngoài chớp gỗ lim (hai triệu tư một mét vuông, khuôn đơn triệu ba một mét dài, nguyên clêmon này của em đã sáu trăm một bộ. Em đặt đúng mẫu như khách sạn Mê Trô Bôn. Cả Hà Nội duy nhất hai nhà có. Em chắc chứ, vì cái thằng nhập hàng chỉ nhập đúng số lượng đặt thôi).
- Tường dán giấy Hàn Quốc có kim tuyến.
- Trần thạch cao có gắn mâm đèn phản quang 5 chế độ ánh sáng ở phòng khách, đèn thả 5 chao ở phòng ăn, rồi 52 bóng compact mắt cua.
- Quầy bar bằng gỗ pơ mu, giá treo ly inox, mặt quầy đá đỏ tiết dê Bình Định.
- Cầu thang gỗ lim, tay vịn lim, thành cầu thang inox bắt kính cường lực. (ra Giêng em phải bắt nó làm lại chỗ này, vội quá nên bị ngót).
- Giá sách này hết mười triệu (chủ nhà chỉ lên hệ giá sách chưa có cuốn nào).
- Phòng thờ trần dốc vẽ giả ngói chiếu chữ Thọ. Gạch lát sàn này hay quá nhỉ (vâng, gạch Đồng Tâm em đặt chuyển từ trong Long An ra đấy).
- Cái bàn thờ này gỗ hương, gì thì gì chứ chỗ cúng các cụ em phải cố. Bác cứ đùa, năm mươi triệu là thế nào ạ, hai trăm năm mươi triệu đấy, em không chơi Đồng Kỵ, trọc phú lắm, em làm ở dưới Phủ Lý, chỗ đấy người ta thuần phác bác ạ. Hôm nào bác làm, em giới thiệu cho.
- Đối diện cửa phòng thờ là phòng karaoke. À, em chưa lắp thiết bị, dùng tạm làm phòng tập thể dục.
...
Khách đi xuống tầng một, vẫn quá trớn, không biết điều. "Ô nhà mình chắc phải có thiết kế nhỉ."
Có chứ, thằng T. nhà em nó download mẫu trên mạng, rồi bảo thằng thiết kế làm theo. Nhưng thằng ấy bố láo lắm, em đuổi luôn.
Sofa này êm nhỉ. Vải len casơmia đấy bác. Bác sờ thử xem. Bác cứ sờ. Mịn thôi rồi. Bác miết mạnh ngón tay mà xem, đấy, nó không hằn vết tí nào.
Khách đành chuyển sang hệ thống trang trí. Bên cạnh một bức thư pháp là một bức ảnh chụp gia đình trong studio, bà chủ ngượng nghịu áo dài hồng cạnh ông chồng com lê, ba con cũng trông xa chị em Thúy Kiều với Noo Phước Thịnh. Bọn em chụp mới tuần trước, ở tận Nguyên Cầu. Còn cái 42 inch này ông em mừng nhà mới. Bình thường thì em cũng mua Sony với Samsung, nhưng thôi thì của người ta biếu, LG khuyến mại có mười triệu, xem không bằng nhưng tạm vậy.
Khách sốt ruột dậm dậm chân trên tấm thảm sợi nilông giả lông linh cẩu đen trắng. Cầm chén trà sứ Minh Long Việt Nam Cẩm Tú lên, phân tâm nhỡ tay sánh ra thảm. Thôi chết.
Không sao, bác cứ ngồi yên đấy. Khách tròn xoe mắt nhìn bà chủ cầm ra cái máy hút bụi. Không phải hút bụi thường đâu bác, cái này đời mới hút được cả nước. Chó nhà em tè bậy, em cũng dùng luôn. Tiện.
Khách sặc nước, cố gắng không phun ra. Tiện thật.
Nhận xét