Cắm hoa nhài
.
Hôm nọ than thở với bạn, từ độ vào thu, chả làm ăn được việc gì ra hồn, đụng đến cái gì nát cái ấy. Ghét mùa thu - khởi đầu quý IV, việc nhiều và rối rắm, từ nay đến Tết chỉ có chết. Vào mạng thì chuyện vui ít, chuyện cám hấp thì nhiều. Nhưng chuyện hoa hậu quý bà thì to chuyện rồi. Đến cỡ hot blogger như anh Vũ Mạnh Cường bên công đoàn (báo LĐ), Huy Bom bên cơ quan ngôn luận Tass có quyền tuyên bố (TTX), Linh bên khối trí thức Jacobin (nguồn lực quan trọng) còn hoặc rải tag, hoặc bàn bạc tới lui về các chị "thành đạt và thông minh", thì biết là người Việt stylist nhất thế giới. Thời Ngô Thanh Vân mới về nước, đứng hắt ra một câu quảng cáo cho Sirius thôi mà làm dậy sóng cả làng thời trang "Are you stylist?", giờ các chị em xắn váy quai cồng đòi lại công bằng thì cũng khiến cả xã hội nhảy dựng lên: Bảo Ngọc và Doãn Thị Phương bị Ban tổ chức Mrs. VN đề nghị xử lý. Cái đoạn ông Phó CT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, Trưởng BTC, đề nghị Bộ CA và các cơ quan xử lý hai chị này thì sao mà giống cái phim Changeling có Angelina Jolie đóng ghê - các chị gái mất con mà không chịu nhận con do cảnh sát Los Angeles đem về thì bị cho là chống đối và tống vào trại tâm thần. Cả nước dù ngập đầu với H1N1 vẫn còn sức hồi hộp xem màn tỉ thí giữa hai đằng, y như thành phố L.A năm 1928 kia vậy.
Vốn tính ghen ghét, nhiều kẻ bảo chị em bon chen và tâm thần. Nhưng có thế này mới thấy chân lý, nhan sắc và hình thức đối với chị em là điều không thể xem thường, lại càng không thể làm mất mặt trước thiên hạ, nhất là khi họ đã dũng cảm đi lại đau hết cẳng trên sân khấu (có uống Anlene không biết). Các vụ kiện cáo, không bằng lòng với kết quả thi sắc đẹp thì cứ chỉ cần đọc VnExpress cũng thấy đầy chuyện đông tây đương đại xảy ra. Chuyện HH phải trả lại vương miện cũng chả đến nỗi run away on shame. Chỉ có ở VN mình, chuyện lớn đến độ liểng xiểng cả BTC U70 đến thí sinh U20. À quên, các chị lần này thì không phải là mới học xong trung học (xong chưa chả biết), mà vào sinh ra tử, đã có đủ bản lĩnh, chẳng phải là cô Kiều hai lần mười tám "trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa" đó sao.
Thứ nhất là việc hạn chế các cuộc thi. Thật vớ vẩn, tiếc gì của bọ mà không thả cửa chứ. Chỉ sợ không đủ người đăng ký thôi chứ chúng ta luôn vận động tư tưởng nhau theo lời cụ Nguyễn Trung Trực rằng, bao giờ hết cỏ nước Nam mới hết người Nam thi hoa hậu, hoặc là mới hết người Nam đẹp. Ba cái việc thi hoa hậu có gì mà rộn, thi nhiều thì đời thêm tươi, xã hội càng có cơ hội trân quý vẻ đẹp con người, đỡ phải lấm lét chuyện hở hang là xấu hay không. Nếu ai đã đi xem xiếc thì thấy các nữ tài tử dạy hổ ăn mặc lõa lồ lắm, mà bọn hổ nó có phản đối đâu, huống hồ các cháu thiếu nhi há hốc mồm xem hổ nhảy, hổ vờn, chứ có ra về hư hỏng cả đầu óc vì nỗi cô dạy hổ có cái đùi to như cột đình hay cái áo bó chỉ che tí có tí. Nhớ cái quy chế biểu diễn, hình như không dám đụng đến xiếc vì không lẽ bắt các nữ diễn viên nhào lộn và đi thăng bằng xe đạp trên dây phải mặc dầy cộp vào. Váy vó lùng tùng xòe kín thì kín thật, nhưng chẳng may vướng vào cáp thì tèo.
Cho nên việc hạn chế dù là do để trừng phạt một số ai đấy lợi dụng kiếm chác, nhưng vô lý khi bắt cả nước nhịn một cuộc vui - thực tế dù cũng không có gì vui cho đến khi có màn ứng xử. Bạn mình bảo, chả biết đúng không, anh chồng chị được giải thân thiện bỏ tiền mua quà tặng cho tất cả các thí sinh còn lại, nên các chị thơm thảo dồn phiếu cho. Thế mới biết, đời vẫn có những anh yêu vợ đến thế là cùng!
Thứ hai là việc phản ứng của BTC. Cứ đe nẹt với lại đầy màu sắc hình sự thế này thì đủ biết VN còn lâu mới đến ngày khuyên nhau có đánh đàn bà (đẹp) thì cũng chỉ nên đánh bằng một nhành hoa. Chắc trong hậu trường sự vụ phải căng lắm thì các bác tổ chức mới đùng đùng nộ khí xung thiên thế. Xưa nay mình vẫn nghĩ chuyện thi nhan sắc vẫn là để cho vui, không màng vương miện như các câu trả lời cho câu hỏi "nếu đạt/không đạt vương miện, chị cảm thấy thế nào", nhưng chán thật, rõ ràng thua trận thì ai cũng phải chấp nhận chứ. Làm sao mà á hậu lại về nhà vui được bằng hoa hậu. Cả trăm người người nào cũng chiến thắng - chỉ là sáo ngữ thôi. Nhưng xem ra chẳng ai nguôi được quả đắng.
Giải pháp đưa ra là: tổ chức thêm một cuộc thi HH Quý Bà khác, kiểu như đã có Miss World lại có Miss Universe nữa - hoành tráng chả kém. Có Chu Du thì có Gia Cát Lượng. Vũ Nguyễn Hà Anh mà không lọt top 5 Hoàn vũ VN thì có ngay Ớ hậu (tức là Á hậu 2) Hoa hậu toàn cầu VN. Toàn cầu lại chả to hơn nội địa. Trứng không nên bỏ một rổ, biện chứng kinh doanh đó bao giờ cũng đúng, ngay cả với đấu trường sắc đẹp. VN ta ra ngõ gặp hoa nhài, cớ sao không tạo cơ hội rộng rãi để trưng lên mà lại để héo hoài héo hủy ở mấy bãi trâu đầm làm gì.
.
Hôm nọ than thở với bạn, từ độ vào thu, chả làm ăn được việc gì ra hồn, đụng đến cái gì nát cái ấy. Ghét mùa thu - khởi đầu quý IV, việc nhiều và rối rắm, từ nay đến Tết chỉ có chết. Vào mạng thì chuyện vui ít, chuyện cám hấp thì nhiều. Nhưng chuyện hoa hậu quý bà thì to chuyện rồi. Đến cỡ hot blogger như anh Vũ Mạnh Cường bên công đoàn (báo LĐ), Huy Bom bên cơ quan ngôn luận Tass có quyền tuyên bố (TTX), Linh bên khối trí thức Jacobin (nguồn lực quan trọng) còn hoặc rải tag, hoặc bàn bạc tới lui về các chị "thành đạt và thông minh", thì biết là người Việt stylist nhất thế giới. Thời Ngô Thanh Vân mới về nước, đứng hắt ra một câu quảng cáo cho Sirius thôi mà làm dậy sóng cả làng thời trang "Are you stylist?", giờ các chị em xắn váy quai cồng đòi lại công bằng thì cũng khiến cả xã hội nhảy dựng lên: Bảo Ngọc và Doãn Thị Phương bị Ban tổ chức Mrs. VN đề nghị xử lý. Cái đoạn ông Phó CT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, Trưởng BTC, đề nghị Bộ CA và các cơ quan xử lý hai chị này thì sao mà giống cái phim Changeling có Angelina Jolie đóng ghê - các chị gái mất con mà không chịu nhận con do cảnh sát Los Angeles đem về thì bị cho là chống đối và tống vào trại tâm thần. Cả nước dù ngập đầu với H1N1 vẫn còn sức hồi hộp xem màn tỉ thí giữa hai đằng, y như thành phố L.A năm 1928 kia vậy.
Vốn tính ghen ghét, nhiều kẻ bảo chị em bon chen và tâm thần. Nhưng có thế này mới thấy chân lý, nhan sắc và hình thức đối với chị em là điều không thể xem thường, lại càng không thể làm mất mặt trước thiên hạ, nhất là khi họ đã dũng cảm đi lại đau hết cẳng trên sân khấu (có uống Anlene không biết). Các vụ kiện cáo, không bằng lòng với kết quả thi sắc đẹp thì cứ chỉ cần đọc VnExpress cũng thấy đầy chuyện đông tây đương đại xảy ra. Chuyện HH phải trả lại vương miện cũng chả đến nỗi run away on shame. Chỉ có ở VN mình, chuyện lớn đến độ liểng xiểng cả BTC U70 đến thí sinh U20. À quên, các chị lần này thì không phải là mới học xong trung học (xong chưa chả biết), mà vào sinh ra tử, đã có đủ bản lĩnh, chẳng phải là cô Kiều hai lần mười tám "trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa" đó sao.
Thứ nhất là việc hạn chế các cuộc thi. Thật vớ vẩn, tiếc gì của bọ mà không thả cửa chứ. Chỉ sợ không đủ người đăng ký thôi chứ chúng ta luôn vận động tư tưởng nhau theo lời cụ Nguyễn Trung Trực rằng, bao giờ hết cỏ nước Nam mới hết người Nam thi hoa hậu, hoặc là mới hết người Nam đẹp. Ba cái việc thi hoa hậu có gì mà rộn, thi nhiều thì đời thêm tươi, xã hội càng có cơ hội trân quý vẻ đẹp con người, đỡ phải lấm lét chuyện hở hang là xấu hay không. Nếu ai đã đi xem xiếc thì thấy các nữ tài tử dạy hổ ăn mặc lõa lồ lắm, mà bọn hổ nó có phản đối đâu, huống hồ các cháu thiếu nhi há hốc mồm xem hổ nhảy, hổ vờn, chứ có ra về hư hỏng cả đầu óc vì nỗi cô dạy hổ có cái đùi to như cột đình hay cái áo bó chỉ che tí có tí. Nhớ cái quy chế biểu diễn, hình như không dám đụng đến xiếc vì không lẽ bắt các nữ diễn viên nhào lộn và đi thăng bằng xe đạp trên dây phải mặc dầy cộp vào. Váy vó lùng tùng xòe kín thì kín thật, nhưng chẳng may vướng vào cáp thì tèo.
Cho nên việc hạn chế dù là do để trừng phạt một số ai đấy lợi dụng kiếm chác, nhưng vô lý khi bắt cả nước nhịn một cuộc vui - thực tế dù cũng không có gì vui cho đến khi có màn ứng xử. Bạn mình bảo, chả biết đúng không, anh chồng chị được giải thân thiện bỏ tiền mua quà tặng cho tất cả các thí sinh còn lại, nên các chị thơm thảo dồn phiếu cho. Thế mới biết, đời vẫn có những anh yêu vợ đến thế là cùng!
Thứ hai là việc phản ứng của BTC. Cứ đe nẹt với lại đầy màu sắc hình sự thế này thì đủ biết VN còn lâu mới đến ngày khuyên nhau có đánh đàn bà (đẹp) thì cũng chỉ nên đánh bằng một nhành hoa. Chắc trong hậu trường sự vụ phải căng lắm thì các bác tổ chức mới đùng đùng nộ khí xung thiên thế. Xưa nay mình vẫn nghĩ chuyện thi nhan sắc vẫn là để cho vui, không màng vương miện như các câu trả lời cho câu hỏi "nếu đạt/không đạt vương miện, chị cảm thấy thế nào", nhưng chán thật, rõ ràng thua trận thì ai cũng phải chấp nhận chứ. Làm sao mà á hậu lại về nhà vui được bằng hoa hậu. Cả trăm người người nào cũng chiến thắng - chỉ là sáo ngữ thôi. Nhưng xem ra chẳng ai nguôi được quả đắng.
Giải pháp đưa ra là: tổ chức thêm một cuộc thi HH Quý Bà khác, kiểu như đã có Miss World lại có Miss Universe nữa - hoành tráng chả kém. Có Chu Du thì có Gia Cát Lượng. Vũ Nguyễn Hà Anh mà không lọt top 5 Hoàn vũ VN thì có ngay Ớ hậu (tức là Á hậu 2) Hoa hậu toàn cầu VN. Toàn cầu lại chả to hơn nội địa. Trứng không nên bỏ một rổ, biện chứng kinh doanh đó bao giờ cũng đúng, ngay cả với đấu trường sắc đẹp. VN ta ra ngõ gặp hoa nhài, cớ sao không tạo cơ hội rộng rãi để trưng lên mà lại để héo hoài héo hủy ở mấy bãi trâu đầm làm gì.
.
Nhận xét
Bài của bạn đủ cả Đông tây kim cổ về chuyện các em, hay thật.
Thi hoa hậu, theo mình là tìm cô nào đẹp mà ít ngu nhất.