"Trong bụng rất mừng!"

.


Lúc trên máy bay, có tờ Lao Động phát không, giở ra đọc. Đại để là báo toàn tin buồn, bão lũ, tàu đắm, giết người, 14 tin trang nhất thì 11 cái như thế. May mà bên trong, trang 6 có cái bài Ghi chép "Rồi mai đây, Cát Tiên" của Khắc Dũng, xem ra có vẻ tươi vui nhất trong số báo này, chiếm đến nửa trang báo lớn (ai từng nhìn thấy tờ LĐ thì biết nó to thế nào rồi), chắc du lịch ăn chơi gì đây, giở ra đọc. Đọc rồi mới có cảm giác như là một loại "bài và ảnh: Trần Văn, TTXVN", nhưng mà để thò tay biên tập xem nhé:

- Sau cái chapeau in đậm viết lủng củng (trên báo giấy in đậm cho đến hết "cũng nổi tiếng không kém") với cách so sánh tăng cấp kiểu phủ định rườm rà vụng về, thì người ta đọc thấy:
Liên lạc với thạc sĩ Phạm Hữu Khánh - một cán bộ có trách nhiệm của Vườn quốc gia Cát Tiên - tôi nghe anh Khánh nói ngay: "Trước hết, tôi xin lưu ý cho nhà báo điều này: "Vì nhiệm vụ, hiện tôi xin thôi giữ chức Phó Giám đốc vườn quốc gia để chuyển sang làm Điều phối viên Dự án Phát triển du lịch sinh thái Vườn quốc gia Cát Tiên".
Và thế là vào luôn tiêu đề phụ của đoạn sau. Nghĩa là đoạn trên được xem như phần nhập cuộc, cung cấp thông tin quan trọng về cái vùng Cát Tiên này. Ở đây cứ tưởng ông Khánh báo cái tin gì động trời hay ghê gớm, hóa ra ông ấy đổi chức vụ, mà có đổi thì ai quan tâm! Giả dụ gặp ai, người đó khoe ngay tao vừa sắm con xe, hay tao mới lên chức thì cũng được, nhưng bố tôi cũng chẳng cần biết ông ấy sao lại đổi chức làm gì. Hay là vì chức điều phối viên nó kém hơn PGĐ thì hành động đổi chức này gây thiện cảm chăng mà anh nhà báo lấy luôn làm mào đầu.

Nhưng vào thân bài mới thật là rườm rà thừa thãi chữ nghĩa.
Sau khi anh Khánh nói về nguồn vốn 500k đô Mỹ của WWF Đan Mạch tài trợ thì:
- Và, nguồn tin này khiến cho tôi nhớ lại tour du lịch xanh phối hợp với du lịch văn hóa lãnh đạo huyện Cát Tiên và lãnh đạo tỉnh Lâm Đồng đã đặt ra cho (...) vùng đất tận cùng phía nam của tỉnh Lâm Đồng.
Câu tiếp theo là:
- Đã từ lâu, tôi từng nghe các anh lãnh đạo của tỉnh Lâm Đồng và của huyện Cát Tiên nhắc nhiều đến tour du lịch xanh - du lịch sinh thái và văn hóa - lịch sử Cát Tiên với tất cả sự trăn trở và đầy trách nhiệm.
>>Tại sao cần phải nhắc đến lãnh đạo tỉnh lãnh đạo huyện dài lòng thòng như kính thưa thế? Thêm vào đấy là cái sự nhớ lại với từ lâu của phóng viên khiến người ta chưng hửng vì tưởng mở ra cái gì mới, ai dè câu sau ợ lại câu trước.
- Nay, nhận được nguồn thông tin từ anh Khánh - điều phối viên Dự án phát triển du lịch sinh thái Vườn quốc gia Cát Tiên (>>cứ như thể nhắc một lần ở đầu bài chưa đủ!!!), không chỉ riêng tôi mà có lẽ ai cũng vậy: Trong bụng rất mừng!
>>Trời ạ, 3 câu liên tiếp mà ông nhai đi nhai lại những từ ngùng ngoằng như cho kín giấy. Câu chốt thật ngô nghê như thư của bố gửi con thông báo tình hình hậu phương và rất mừng vì con chiến đấu hăng say.
Ấy thế nhưng tác giả chưa tha, câu sau vẫn:
Và tôi nghĩ, việc hình thành một tour du lịch xanh, du lịch văn hóa - lịch sử đến miền đất Cát Tiên là khả năng nằm trong tầm tay của những người làm du lịch ở tỉnh Lâm Đồng.
>> Ơ hay, đã từ lâu được lãnh đạo tỉnh huyện xác định rõ đến thế cơ mà, giờ vẫn còn là khả năng là sao??? Thế ra cái tỉnh cái huyện này lòi ra cái đuôi là chưa động tĩnh gì hết, tất cả chỉ là trên giấy?
Một câu tiếp theo cũng thật vụng về, khen ngợi mà hóa ra làm lộ ra cái sự mãi chưa thành hiện thực của du lịch địa phương:
Bởi, ở Cát Tiên, một thánh địa huyền bí cùng với đại ngàn hoang sơ từ lâu là miền trầm tích du lịch đợi chờ sự khám phá của các nhà hoạch định chiến lược du lịch tỉnh LĐ.
>> Trời, thế thì hóa ra họ chưa khám phá gì hết sao, mà họ đã dám hô lên là làm du lịch xanh, sinh thái với lại văn hóa à? Mà từ đầu bài đến giờ, sang cột báo thứ 2 vẫn chả biết cái Cát Tiên nó có cái mả mẹ gì ngoài những việc ông nhà báo thuật lại mấy từ xanh, sinh thái, văn hóa từ miệng lãnh đạo. Ông này cực sính dùng trạng từ "từ lâu, đã lâu, lâu lắm rồi" - chỉ một khoảng thời gian rất chung chung, hời hợt và vô trách nhiệm. Tiếp theo nhé:
- Nói cách khác, nói đến Cát Tiên (CT) trong tương lai không xa, không chỉ là nói đến thánh địa (thánh địa nào?) mà còn phải nhắc đến một tour du lịch xanh, du lịch văn hóa - lịch sử đầy sức hấp dẫn. >> lại tour DL xanh, DL VH!
Từ đầu bài, người ta đã được biết là ở đây có cái vườn quốc gia (ít nhất là thông qua cái vụ đổi chức danh của ông Khánh), vậy mà ông nhà báo dẫn dắt như sau:
Thật vậy, với CT nằm bên tả ngạn sông Đồng Nai...tiềm năng về DL quả là không nhỏ, bởi nơi đây không chỉ có một thánh địa huyền bí... mà còn có một vườn quốc gia khá nổi tiếng để du khách khám phá theo một tour DL xanh.
>> Ông này mắc chứng quên hoặc là viết cho loại người đọc đến đây mất trí nhớ tạm thời. Sau chữ "mà còn" thì người ta chờ đợi cái gì chưa từng nhắc đến chứ!!! Mà lại còn tour DL xanh thêm lần nữa, lạm phát đến điên dại.
Xong rồi đoạn xuống dòng sau lại có chữ "Nói cách khác" nữa. Chuyển câu thế này thì đến học sinh cấp 2 cũng biết là cô giáo sẽ chê là vụng:
Nói cách khác, khi nhắc đến CT, không chỉ có tôi mà còn có rất nhiều người nghĩ ngay đến một vườn quốc gia có những giá trị khá đặc biệt để hình thành một tour du lịch xanh.
>> Ợ, ợ, thưa ông là đến đây người đọc chẳng còn bất ngờ được gì nữa với cái cấu trúc "không chỉ... mà còn" của ông nữa. Bởi vì sau cái mà còn ấy, té ra cũng chỉ có chữ "tour du lịch xanh".
May quá, sau đấy, ông này cũng bắt đầu dẫn lời ông Khánh để nêu các thông số của VQG Cát Tiên.
Đến đây, ông Khắc Dũng tóm được cái cụm từ "UNESCO công nhận là Khu dự trữ sinh quyển thế giới", thế là ông rền rền cho liền một đoạn văn đầy các từ đó. Cụm "đang trong quá trình đề nghị UNESCO công nhận" được nhét đến 3 lần trong chừng 400 chữ. Rồi đến đoạn sau lại tái diễn điệp khúc "Đến với CT là đến với" - toàn là đến với những thứ đã liệt kê chán chê mê mỏi ở nửa đầu của bài. Còn nhiều ví dụ nữa nhưng bài phân tích của tôi khéo lại dài ngoằng mất.
Mệt quá, thôi thì xem câu kết:
- Trở về Đà Lạt, trong tôi vẫn đang còn vọng lại câu hỏi như một kỳ vọng "Rồi mai đây, Cát Tiên...?" và tôi tự lại tự trả lời (>>tự gì tự nhiều thế?) cũng giống như một kỳ vọng: "Rồi mai đây, Cát Tiên..."!
Chà, phép tu từ bỏ lửng ở dấu ba chấm mới ghê. Cầu kỳ quá hóa rởm, chẳng làm cho ai ước ao đến đây tí nào!

Thật sự là chán ngán, không lẽ nửa trang báo khổ to đùng lại để cho một bài viết lủng củng, vụng về và không show ra được cái lộ trình khám phá gì cho vùng đất, cũng như chẳng chứng tỏ ông nhà báo đã lăn vào rừng hay bơi trên hồ hoặc kể về một chi tiết thực địa nào. Nhìn trang báo to uỳnh với cái tít lớn, hai cái ảnh đen trắng, một hồ nước như mọi hồ thủy lợi nào đó, một cái đống gạch di tích khảo cổ như một cái móng lò gạch ngổn ngang. Thật sự là căn cứ vào một bài thế này, người ta liệu có muốn tìm đọc báo này nữa không!

Bỏ tờ LĐ xuống, có tờ Heritage của VN Airlines, có bài khá hay về thời trang phụ nữ gì đó, có dẫn lại đoạn lời Xuân Tóc Đỏ về mốt Ngây Thơ và Xin Chờ Một Phút của Văn Minh; rồi Vương Hồng Sển viết về cô Ba (cái đẹp của cô Ba là cái đẹp của người phụ nữ búi tóc, môi thoa son, ngực không cao su nhơn tạo), lật sang bài dịch tiếng Anh. Ôi thôi là vô vị như những câu tường thuật không có tí gì nhấn nhá vào công phu chữ nghĩa của Vũ Trọng Phụng gì hết. Vì không có quyển nào ở đây nên đành nhớ mang máng thế thôi.

Quay lại chuyện "Rồi mai đây..." Các nhà báo chắc chẳng dễ dàng để lúc nào cũng viết hay, nhưng chẳng lẽ không có cách gì khác ngoài việc đăng những bài viết cúng cụ hơn cúng cụ thế này, nghĩ rằng không phạm lỗi gì về "chuyện đường lối" thì nghĩa là bỏ qua được chuyện phải có một bài báo hay cho bạn đọc? Cho nên dễ hiểu vì sao người ta thích đọc chuyện khoe hàng của sao với lại đâm xe cán chó hơn. Hay cũng nói theo: Trong bụng rất mừng!
.

Nhận xét

Chu Chu đã nói…
hì hì, đọc cái này nhức đầu với ê răng chêt luôn á.:)
Nguyễn Trương Quý đã nói…
Nhưng là nguồn thông tin trên máy bay đó bạn. Và của hàng triệu đoàn viên công đoàn nữa. :-)
Unknown đã nói…
Chết cười thật.
Báo Lao Động thực ra la tờ báo lớn mà sao lôm côm thế nhỉ.
Ngày xưa có thời mình cũng cộng tác ở đấy (Mục: Chuyện Dọc Đường), sau lu bu quá nên thôi.
Cái bài đúng rởm luôn nhỉ.
VMC đã nói…
Cảm ơn TQ đã phân tích rất kỹ một bài báo của LĐ.
nguoilavuaden đã nói…
Mục ghi chép của LD hôm nay có một chỗ sai chính tả : Nghe nói, nhiều gia đình đành bấm bụng nghiến răng chi trả tới 60.000 đồng cho một bình lước lọc 20 lít ..
http://www.laodong.com.vn/Home/Tinh-nguoi-noi-ron-lu/200911/162320.laodong

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm