Chọn gầm giường

.
Mặt đã tróc những cái vẩy xước, nhưng mí mắt thì vẫn hụp xuống vì bị tụ máu, bọng mắt vẫn hơi thâm. Nói chung là nhìn mặt vẫn dài dại. Nghe thì hơi kinh nhưng cũng đang mong là sạch sẽ dung nhan sớm để còn đi làm đi ăn chứ. Nói cứ như thể người đẹp quý bà chờ đêm chung kết đăng quang.

Nếu ai chưa rõ vì sao mình thành Chí Phèo thì nguyên nhân là tại cái đèn xanh trên ngã tư Trần Phú - Hùng Vương. Một cái xe như là Morning đằng trước đi đến già nửa ngã tư bỗng đảo ngoằng một cái làm một con Spacy đâm vào. Mình vừa kịp nhận ra thì cũng lao vào nốt. Sao lại chậm phản ứng thế, tay bóp phanh đâu rồi!

Cảm giác mình ngã xuống thật kinh khủng, mà lại chán hết sức. Đứng dậy thì thấy: tay đã xước toe toét, kính rơi cả mắt ra. Mặt thì như trên. Còn cô gái đi Spacy thì môi bị sứt, chảy máu như phim chưởng.

Hò hét chửi rủa thì lái xe xuống, cộng thêm bà con giải thích phân trần rằng lúc đèn xanh, có một thằng nào vượt đèn đỏ chiều Hùng Vương nên cái Morning phải tránh. Ơ hay, việc gì phải tránh cái đứa đi sai, để cho hai người đi đúng bị xòe. Đau khổ nhất là mình đã đến giờ, nên tự biết mình còn chưa chết chưa gãy gì thì cố mà đi.

Nhưng thôi, không ức chế về giao thông HN, cũng như nhận lời trách ai bảo đi nhanh, và việc xui xẻo đầu tháng (đúng là từ đầu tháng đến giờ, thấy không như ý lắm).

Đang phải đọc gấp bản thảo một cuốn có vẻ rất thú vị về Maya, mà chỉ còn có 2 ngày. Không biết làm thế nào vì còn những hơn 500 trang, đã hứa và xin hoãn đi hoãn lại rồi. Chẳng lẽ vác vào SG đọc tiếp?

Tiết thu đã bắt đầu được mấy ngày. Đi loanh quanh cũng thích, nhưng không khí này sẽ cực kỳ hại vì đường Hà Nội đợt này lắm bụi. Nhân bộ phim từng tham gia viết kịch bản ra bản nháp, xem thì chẳng biết liệu hoàn chỉnh sẽ ra sao. Buồn cười vì cuối cùng những cái mình viết cũng thốt ra từ miệng diễn viên, mà ngay tập đầu lại là mình xớ vào. Bối cảnh thì nhà của các nhân vật rất sang, sang hơn mình hình dung, nhưng các quán cà phê với nhà hàng thì lại không được tương xứng. Nhân vật của phim này lại đi ra đường hơi bị nhiều. Điểm được là diễn viên chính xinh đẹp và cũng gây bất ngờ. Có tập xem cũng cười đau bụng, nhờ kịch bản của một bạn khác trong nhóm:
- Giấu nó vào gậm giường mau! (Hai chị gái già phải cấp tốc sơ tán một anh trai bất tỉnh trong nhà, trong khi chồng sắp về) Nhưng thằng này to quá, mà mày mua giường chẳng có gầm gì cả!
- Giời ạ! Mua giường chọn kiểu chứ ai chọn gầm!

Không biết có ai cười nổi tập của mình không! E hèm, cũng thành biên kịch chuyên nghiệp rồi nhỉ. Mặc dù vừa xem vừa nghĩ, sao lúc đấy mình lại có thể viết chuối thế nhỉ?
.

Nhận xét

Goldmund đã nói…
Bác phải năng luyện tập, để bóp [phanh] cho nhanh.

Bác sắp vào SG à?
Nguyễn Trương Quý đã nói…
Muốn nâng cấp lên đạp [phanh] cơ, nhưng có lẽ em sẽ không được vào otofun-club vì tội đã nói đểu bốn bánh (báo TTVH nhắn lại là bài bị chửi quá trời). Vâng, em đang giặt quần áo để mong khô nhanh còn vào trưng diện. Mong lắm thay!

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm