Già hơn liệu có khôn hơn

.
Mấy hôm nay HN mát trời hơn. Nghĩa là hết lúc được tự cho phép mình lề mề đổ tại trời nóng rồi. Tư tưởng mình lúc này y như tình cảnh hầm Kim Liên - đã thông xe nhưng chưa khánh thành! Mọi thứ vẫn ngổn ngang bên trên mặt đất và mình vẫn tránh không đi qua ngã tư đó. Thì công việc bây giờ lại ngổn ngang, có khi lại còn mệt mỏi hơn trước.

Nhớ đến câu chuyện của chị T.A - một ngày không đẹp trời (nắng to) đưa bạn Sài Gòn đi ăn phở HN và uống cà phê phố cổ. Những gì thân thương, yêu dấu bấy lâu bỗng tự nhiên xấu xí và tồi tệ - món ăn không hề ngon, quán xá bẩn nhếch nhác, thái độ phục vụ khó chịu, và chở bạn trên xe máy thì bỗng thấy sao mà đường Hà Nội lắm ổ gà thế! Mình chỉ cười cười mà an ủi - đấy là middle-crisis of your relationship with HN, thường lắm. Mình không muốn lấy ví dụ người này lạc quan hay người kia vẫn yêu HN làm gì, mỗi người có một kiểu nhìn khác nhau. Nhưng vì yêu nên mới thất vọng thì cái thất vọng ấy não nề lắm. Giá cứ thành kiến sẵn thì có khi lại được việc, đỡ phiền não.

Vì sao chúng ta không thể yêu HN mà không phải phiền lòng? Sao bọn tre trẻ nó rồ dại lên, hớn hở mở lòng, thi nhau viết đủ thứ đắm đuối, hết chụp hoa loa kèn lại đến sen hồ Tây, mở blog của bọn nó ra có lúc nào là buồn rũ đâu. Bọn nó chả buồn cay đắng như U40 đâu chị ạ.

À thì ra nguyên nhân là cánh già chúng mình mất tiêu cái tình yêu thuần khiết kiểu kịch Hy Lạp rồi. Nhưng có đúng là bây giờ mình thực sự là trưởng thành trong tư duy? Hay là đã đủ chín chắn và trải đời hơn so với thời người khỏa thân nồng nỗng mà vẫn "trong sáng" ấy? Khi mà mỗi việc làm, mỗi suy nghĩ của mình chả khác gì phản ứng của một người cận thị. Buồn nhất là mình cứ như ngốc. Chị T.A có thấy là cái bực bội với HN như thế là dấu hiệu của trưởng thành hay là vẫn ngốc so với bao nhiêu con người thảnh thơi sống hay thực ra là thản nhiên sống?

Vào thư viện, xem lại báo Tuổi Trẻ và TTVH của 12 năm trước, thấy khi ấy đúng là tràn ngập một không khí hào hứng, lứa thanh niên hôm nay mười năm nữa sẽ đưa VN thành rồng. Buồn với nhận xét của T.A. từ đó đến giờ, hàng vạn thanh niên đã đi và đã về, nhưng "khôn" hơn nhiều. Thôi, em không dám lạm bàn vụ đó, nhưng ngày xưa kháng chiến 10, 15, 20 năm hoặc lâu hơn nữa, HN, HP và một số thành phố có thể bị tàn phá, nhưng chúng ta nhất định... Thôi, thôi, đùa thế đủ rồi... Hehe....

Nghe nói mồng 10.10 thì khánh thành nút giao thông Kim Liên. Không biết lúc đó bản thân mình sẽ khánh thành được cái gì?
.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến

Nhãn

Hiện thêm